Đêm tân hôn, tôi cởi nhẫn cưới còn chồng quỳ bên giường suốt đêm.
Hiện tại, tôi đang rất suy sụp. Ngay từ đêm tân hôn, vợ chồng tôi đã gặp trục trặc, và chồng tôi còn đánh tôi. Tôi bắt đầu mất niềm tin vào hôn nhân. Trước đây, chồng tôi là người tuyệt vời, hơn tôi 6 tuổi, có bằng thạc sĩ kinh tế và cử nhân luật. Chúng tôi yêu nhau 2 năm mà anh chưa bao giờ làm tổn thương tôi, chỉ có tôi hay dỗi. Tôi nhớ có lần anh quên hẹn khiến tôi khóc, anh đã cố gắng xin lỗi bằng cách mang hoa và lên kế hoạch cho chuyến đi Đà Lạt. Anh cũng rất ghen nhưng lại đáng yêu.
Anh yêu tôi hơn cả bản thân và bố mẹ mình. Tuy nhiên, tôi cảm thấy tình yêu của chúng tôi đã bị chôn vùi ngay sau khi kết hôn. Tôi có tính nóng nảy nhưng rất chung thủy, và tôi tin mình có nhiều điểm vượt trội hơn các cô gái khác, nên anh yêu tôi nhiều như vậy. Kỷ niệm đẹp trước cưới vẫn ám ảnh tôi, nhưng đêm tân hôn, anh đã đánh tôi, để lại vết thương trong lòng tôi mãi mãi. Dù đã hai ngày trôi qua, tôi vẫn chưa thể quên cơn ác mộng ấy. Sau đám cưới, chúng tôi về nhà riêng để chuẩn bị cho tuần trăng mật. Tôi rất mệt sau cả ngày làm cô dâu và chưa chuẩn bị hành lý. Chồng tôi đã say nhưng vẫn kêu tôi đi mua đồ ăn, mặc dù đã hơn 9 giờ tối và trước đây anh không bao giờ để tôi ra ngoài một mình sau giờ đó.
Tôi cáu kỉnh vì đói và bảo anh đi đi. Cuối cùng anh ra ngoài nhưng dặn tôi chuẩn bị đồ để mai đi sớm. Sau khi anh đi, tôi nhận được điện thoại từ bạn và nói chuyện một lúc. Khi anh về, thấy tôi nằm trên giường, anh quăng đồ ăn lên bàn và vứt áo quần vào vali một cách bừa bãi. Tôi hỏi anh sao lại hằn học, nhắc lại chuyện trước đây anh từng chạy xe 300 km để gặp tôi. Anh im lặng. Khi tôi xếp đồ, thấy anh lấy nhầm quần đùi sứt chỉ, tôi bảo anh không mang đi nữa mà ra ngoài mua là được. Anh lại bảo tôi khâu. Tôi không ngại làm nhưng lúc đó tôi mệt và đói, tay chân run rẩy, không thể khâu nổi. Tôi đã nói mình mệt nhưng anh vẫn cằn nhằn tôi đỏng đảnh.
Ngày xưa, chính sự dịu dàng khiến anh yêu tôi, giờ đây lại chê trách tôi là đỏng đảnh. Anh còn có ý coi thường gia đình tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy vỡ mộng, như những gì bạn bè đã cảnh báo. Mới cưới đã thấy tình yêu biến thành ghét. Chồng tôi đã có ý giáo dục và răn đe tôi. Tính tôi nóng, mệt mỏi nên đã đá vali xuống giường, đồ đạc văng tung tóe. Anh trợn mắt nhìn tôi, tôi cũng không kém. Cuối cùng, anh bỏ đồ đạc và bày cháo ra ăn. Khi thấy trong tô có hành tây, cơn giận của tôi lại bùng lên, vì anh biết tôi không ăn được hành. Tôi vô tình làm hành bắn vào mắt anh, nhưng anh lại nổi điên và tát tôi hai cái.
Tôi bàng hoàng và sợ hãi khi chồng đánh tôi trong đêm đầu tiên sau cưới. Tôi khóc lên giường, tháo nhẫn cưới để trước mặt anh, lòng đau nhói khi thấy người yêu hoàn hảo biến thành kẻ vũ phu. Dù anh hối hận và quỳ xin lỗi suốt đêm, tôi không thể chấp nhận, cảm thấy mọi lời hứa giờ đây thật giả dối. Tôi vẫn yêu anh nhưng không thể quên nỗi đau, và lo lắng cho tương lai khi mâu thuẫn có thể thúc đẩy anh hành hạ tôi hơn nữa.
Tôi cần lời khuyên: Có nên tha thứ cho chồng mới cưới hay ly hôn ngay khi cuộc sống gia đình vừa bắt đầu? Tôi đang rất đau khổ. Hôn nhân chỉ sau 1 ngày đã đầy chua chát!


Source: https://afamily.vn/dem-tan-hon-toi-thao-nhan-cuoi-con-chong-quy-suot-dem-o-dau-giuong-20140630092840574.chn